Tin yêu gửi vào đất ấm

Phàm đã là nông dân, đều hiểu tính nết của mỗi chân ruộng, mỗi loại hạt và có cách gieo trồng, chăm sóc khác nhau. Cha tôi thường bảo, cha yêu cây cối, yêu rau và gửi tin yêu vào đất ấm, để cầu mong bội thu...

 

Người nông dân thường gắn với những mùa gieo hạt. Mùa nào thức nấy. Như cha mẹ tôi, ông bà nội ngoại và bà con làng xã mỗi mùa gieo hạt đều muốn gửi gắm vào đất những hạt mầm tốt nhất, chờ cây lớn lên, sinh nhiều hoa trái.

 

Mùa gieo mạ

 

Tôi nhớ những vụ xuân hè gieo đậu tương trên đồng xa. Những thửa ruộng của mùa rau trước được xới ải, cào bằng chiếc bồ cào gỗ cho nỏ đất. Cha tôi sẽ dùng cuốc để rạch những rạch trũng dài đều tăm tắp. Mẹ lấy tay nhón từ bồ đỗ từng nắm, cúi khom người, người đi vừa vung tay gieo. Tôi ở sau, di chuyển kiểu ngồi lê, dùng đôi bàn tay nhỏ xíu nhưng đã thấm màu phù sa sông Hồng để vun đất vào. Hai lòng bàn tay hướng về nhau. Cứ thế, những hạt đậu tương vàng mẩy được lấp hết. Chỉ mấy ngày sau, những mầm cây đậu tương chui lên, ban đầu như những hình con trai khom khom, thật thích mắt.

 

Tôi nhớ những mùa gieo mạ dưới đồng trũng. Quê tôi có hai vụ lúa, vụ chiêm và vụ mùa. Nhưng mùa nào cũng phải gieo mạ. Giống lúa được ủ ngâm, mộng đủ béo và dài, chờ xuống đồng.

 

Ruộng để gieo mạ phải được chuẩn bị kỹ với rất nhiều kỳ vọng. Ban đầu phải được cày vỡ, bừa ải. Xưa đồng ruộng chưa cơ giới hóa, tất cả phải làm bằng sức trâu bò, sức người. Mặt ruộng gieo chỉ còn lấp xấp bùn non, mặt phẳng, nâu bóng. Người nông dân cắp thúng mạ ngâm vừa đi vừa gieo. Tay nhón giống, tung qua bên này, giũ xuống bên kia. Những nắm giống vụt khỏi tay người “nghệ sĩ nông dân” tỏa bung tựa pháo hoa, rồi rào rào đá 7fe0 ;p xuống mặt bùn non, đều đặn và đầy nghệ thuật. Chỉ hai ngày sau, cả cánh đồng từng nhấp nhô nón lá gieo mạ đã đổi màu. Từ màu bùn non nâu thành màu mạ non, phơn phớt xanh. Màu xanh dần được tô đậm cùng với số ngày tuổi của cây mạ, như một phép màu. Bà tôi thường nói: Biết gieo giống, gieo đẹp, gieo đều, đó chính là điều kiện tiên quyết để chứng minh anh là “nông dân bậc cao” trong canh tác lúa nước. Điều này đúng mãi đến tận bây giờ. Đúng trong cả cách gieo hạt rau trên những chân ruộng cao, hay ở vườn nhà.

 

Gia đình tôi có vườn rộng. Vườn thường để gieo cây giống: cây su hào, bắp cải, hành hẹ, cà chua. Bạn chỉ biết đến những cây bắp cải, su hào, những quả cà chua được bày bán ngoài chợ, mua về ăn, chứ chắc gì đã biết để có chúng, người nông dân phải trải qua nhiều công đoạn, phải gieo từ những hạt nhỏ li ti, như đầu chiếc tăm, thậm chí hạt hành và hạt cà chua chỉ nhỏ bằng một nửa đầu tăm.

 

Đất gieo hạt rau phải xốp, tơi, được đánh luống đẹp. Những luống đất thật sự như một tác phẩm nghệ thuật của người kiến trúc sư nông dân đa tài. Vừa đều vừa thẳng. Gieo hạt càng nhỏ càng khó, làm sao để sau này cây giống được nhổ đi trồng phải có bầu, dễ sống. Muốn thế thì bàn tay gieo hạt phải dẻo. Hạt được nhón vào lòng bàn tay, lòng bàn tay có bốn ngón chụm làm một khối, ngửa ra, ngón cái đặt lên trên có tác dụng gạt cho số hạt tơi đều, khi vung tay, hạt vãi xuống mặt đất phẳng phải đều tăm tắp. Các khớp ở bàn tay, cổ tay, khuỷu tay và cánh tay thật sự có những chuyển động nhuần nhuyễn, ăn nhịp và “hiểu” nhau, mới tạo nên nét tài hoa của những luống rau giống tuyệt mỹ.

 

Phàm đã là nông dân, đều hiểu tính nết của mỗi chân ruộng, mỗi loại hạt và có cách gieo trồng, chăm sóc khác nhau. Cha tôi thường bảo, cha yêu cây cối, yêu rau và gửi tin yêu vào đất ấm, để cầu mong bội thu. Cha cũng ví mấy anh em chúng tôi như những hạt giống, cha gieo trên nền đất cuộc đời. Mỗi đứa đều được cha mẹ chăm sóc, dạy dỗ bằng tình yêu thương. Và chúng tôi lớn lên. Mang màu xanh cho cha, cho cuộc đời. Chúng tôi đơm hoa kết trái bằng những nụ cười, sự tin yêu, niềm hạnh phúc, đồng thời trổ ra những tán lá nhân nghĩa. Mỗi lần chúng tôi đạt được sự thành công, phương trưởng, cha mẹ lấy làm mừng, nhủ lòng: “Mình thành công vì đã gieo những hạt tin yêu”.

 

Theo Thời báo Ngân hàng

Lượt xem: 250
Nguồn:tusachtrithuc.org Sao chép liên kết
ĐĂNG KÝ BẢN TIN
Thích viết

Cái gì càng ngắm càng yêu

Cái gì lột tả bao điều yêu thương

Dắt xuân ngọn cỏ tứa sương

Mắt tròn lúng liếng rằng em thương chàng

Hương trời hương đất miên man

Càng yêu, càng ngắm, càng làm bừng hoa

Ở trên khuôn mặt em ta

Rộn xuân đôi má như là gấc nung

Biết em, em đã thẹn thùng

"Anh mà ngắm nữa!

Em ngừng: ... yêu anh!"

"Thôi thôi anh lỗi rành rành

Chỉ tại muốn biết yêu anh thế nào!"

Ánh mắt san sẻ khát khao

Và trao chia gửi. Thế nào là yêu!

CÂU CHUYỆN XUẤT BẢN

NXB Kim Đồng - đơn vị xuất bản cuốn truyện tranh “Anh hùng Héc-quyn” - thừa nhận sách có một số nội dung, hình ảnh chưa phù hợp độc giả Việt Nam.

Gửi các thắc mắc của bạn về xuất bản để được tư vấn miễn phí

Dấu * là phần không được để trống
ĐĂNG KÝ BẢN TIN