Tháng Năm, bằng lăng và nắng

Qua một đợt nghỉ lễ dài, người ta giật mình vì đã sang tháng Năm. Hè đã nhích được nửa mình qua ranh giới mong manh của mùa. Và buổi sáng thì trong trẻo quá, không khí âm ẩm và tươi mát. Bữa nay, trời hơi âm u, có lẽ đêm đã mưa ít hạt.

 

Con đường đi làm cũng đông đúc lạ thường. Dưới bầu trời không xam xám nhưng không hề nặng nề ấy, một cành bằng lăng tím ngắt bình thản khoe sắc, mặc kệ tiếng còi xe, tiếng động cơ ầm ì và cả những bóng người vội vã.

 

Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng/ Mà đọng màu tím biếc/ Tôi đi qua chợt bàng hoàng ngẩn tiếc/ Cái màu mực năm nào/ Tím thẫm những ngón tay...

 

Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng mà cứ mỗi độ tháng Năm về, đường Hà Nội và khắp những con đường ở Việt Nam lại rộ lên tím thẫm? Ngay cả những người ít khi ngắm trời ngắm đất ngắm mây bay cũng phải thầm than, sao lại có cái màu tím gợi nhiều cảm xúc đến thế. Sao lại có cái màu tím vừa trầm mặc vừa sôi nổi đến thế?

 

Minh họa: Lê Hải.

 

Khi còn tuổi dại, tôi đã từng ngắm những chùm hoa màu tím ngay bên cửa lớp, từng cười lên những tiếng trong veo với những cái cốc đầu đau điếng vì những quả bằng lăng tròn tròn cưng cứng. Tuổi mười tám, tôi đạp xe trên con đường mùa hạ tím ngắt nơi thành phố biển miền Trung. Quy Nhơn in đậm trong tâm hồn tôi không chỉ bởi những cơn mưa, những bông phượng rực rỡ tới tận tháng Mười mà còn bởi những hàng bằng lăng lặng lẽ, rung rinh nhè nhẹ. Con đường về nhà cũng vì thế mà như ngắn lại. Rồi khi đã trưởng thành, tôi lặng người với hàng bằng lăng rực rỡ của mùa hè miền Bắc, đường Hoàng Quốc Việt nhộn nhịp người xe cũng bớt ồn ào. Tự tôi cũng biết mình không phải là ngoại lệ bởi có người Việt Nam trưởng thành nào chưa t 7fe0 ng đi qua những năm tháng thanh xuân màu tim tím ấy?

 

Màu tím của bằng lăng cũng có nhiều sắc thái, tím nhạt phơn phớt hồng khi bông hãy còn non dại, thẫm dần khi những đóa hoa nở lớn hơn, y như một người con gái trong những giai đoạn khác nhau của cuộc đời. Sắc tím cũng khác nhau trên những cây khác nhau. Màu tím ấy vốn rất buồn nếu chỉ có một thân cây cô độc, nhưng nó trở nên huy hoàng khi có những người thân, những hàng nối hàng, những tầng tầng lớp lớp. Màu tím xen lẫn màu lá xanh đậm càng nổi bật hơn dưới nắng hè. Màu tím ấy làm cho lòng người dịu lại trong một buổi trưa oi ả gay gắt dễ khiến người ta nổi nóng. Người hữu tình dễ cảm mến Hà Nội trong những ngày nắng dữ bởi cái nóng cũng dịu dàng hơn khi người ta bắt gặp một hàng cây có tán lá xanh um với những chùm hoa tim tím. Rồi người ấy dễ để lòng mình phiêu dạt về một chốn yên bình trong ký ức, nơi có những tiếng cười trong trẻo thuở hoa niên.

 

Tôi từng ngẩn người trong một buổi chiều mưa như trút nước nhìn ra cửa sổ lớp ngắm những cánh hoa mong mỏng rũ xuống bởi sức nặng của những giọt mưa. Nhụy vàng nhạt hẳn đi và hoa thì rũ rượi. Trong cơn mưa, bằng lăng như tím hơn nhưng yếu ớt hơn. Tôi thèm được đưa tay ra chạm nhẹ vào sáu cánh hoa mỏng manh ấy nhưng không thể. Khi mưa ngớt, trời hửng dần. Bằng lăng lấy lại vẻ cứng cáp vốn có, chùm hoa lại ngẩng đầu lên rất kiêu hãnh, rung rinh thách thức. Cứ thế, hoa trải nắng, trải gió, trải qua cả những cơn mưa bất chợt mà nở rộ, mà kết thành những trái tròn căng cho mấy đứa học trò tinh nghịch chơi đùa.

 

Đẹp là thế, kiên cường là thế, được người ta ca tụng si mê là thế, nhưng khi những bông bằng lăng buông mình xuống mặt đường, nó trở nên mỏng manh và đáng thương đến lạ. Nở thì nở cùng nhau, khi rơi cũng thật là lặng lẽ. Từng có cô bé học trò dạo bước dưới gốc bằng lăng, rồi cúi xuống nhặt lên một bông hoa màu nắng nhạt, lặng ngắm bông hoa trên lòng bàn tay mà thở dài cho một vẻ đẹp chóng tàn. Những cánh hoa này sợ gió, sợ mưa và sợ cả những bước chân vô tình khi đã rụng.

 

Tháng Năm, vừa qua mùa lá rụng, trên đường Láng lấp ló mấy cây bằng lăng khoe bông nho nhỏ để cho một người mơ mộng quên hẳn rằng mình đã muộn giờ làm. Đấy, mới chỉ ít thế thôi đã đủ gợi và đủ để làm tôi mong nhớ. Hà Nội nhờ có sắc tím dịu dàng ấy lại trở nên hiền ngoan e ấp như một nàng con gái độ xuân thì.

 

Theo QĐND

Lượt xem: 238
Nguồn:tusachtrithuc.org Sao chép liên kết
ĐĂNG KÝ BẢN TIN
Thích viết

Cái gì càng ngắm càng yêu

Cái gì lột tả bao điều yêu thương

Dắt xuân ngọn cỏ tứa sương

Mắt tròn lúng liếng rằng em thương chàng

Hương trời hương đất miên man

Càng yêu, càng ngắm, càng làm bừng hoa

Ở trên khuôn mặt em ta

Rộn xuân đôi má như là gấc nung

Biết em, em đã thẹn thùng

"Anh mà ngắm nữa!

Em ngừng: ... yêu anh!"

"Thôi thôi anh lỗi rành rành

Chỉ tại muốn biết yêu anh thế nào!"

Ánh mắt san sẻ khát khao

Và trao chia gửi. Thế nào là yêu!

CÂU CHUYỆN XUẤT BẢN

NXB Kim Đồng - đơn vị xuất bản cuốn truyện tranh “Anh hùng Héc-quyn” - thừa nhận sách có một số nội dung, hình ảnh chưa phù hợp độc giả Việt Nam.

Gửi các thắc mắc của bạn về xuất bản để được tư vấn miễn phí

Dấu * là phần không được để trống
ĐĂNG KÝ BẢN TIN