Tôi à ơi với cuộc đời yêu thương...

 

“Tôi à ơi với cuộc đời yêu thương bão nổi/Trong mỗi chữ tôi cũng có một cuộc đời". Đó là cảm thức của nhà thơ Trưởng Vũ Thiên An trong tập thơ "Tạ", do Nhà xuất bản Hội nhà văn xuất bản đầu năm 2018. Viết để à ơi với cuộc đời, để tri ân với những yêu thương bão nổi, để tạ ơn bao thương mến mà gia đình, người thân, bạn bè, đồng nghiệp và các học trò dành cho anh - một nhà giáo làm thơ, hiện đang "sống chung" với căn bệnh ung thư quái ác, như anh nói vui theo cách rất lạc quan: "Em đã tỏ ra bí mật nhưng tôi đã biết tên em: em là K".

 

Nhà thơ Trương Vũ Thiên An.

 

Trong tập thơ "Tạ", người đọc đồng cảm với nỗi cô đơn hạnh phúc của thi nhân trên con đường sáng tạo nghệ thuật, luôn ý thức về cách tân thơ ca: "Những tác phẩm như những con tàu mà lòng tôi là một sân ga/ Tàu đến/ Lòng tôi mở cửa.../ Tác phẩm đi qua bóng đèn nhỏ lệ/ Khống chỉ một hồi còi giữa ga không" (Đêm sân ga). Đó còn là nỗi ám ảnh và trăn trở với trang viết đầy dấn thân của người cầm bút. Bài thơ là cả một cuộc đời, thậm chí, "những câu thơ đến phút cuối cuộc đời chỉ mới vừa ấp ủ". Với nhà thơ Trương Vũ Thiên An, làm thơ là sự tận hiến: "Mười năm làm thơ/ Không chống nổi bốn mươi năm làm đời/ Bài thơ đóng lại/ Ngoài ngõ có sương rơi/ Mặt trời trong thơ là mặt trời của lòng tôi/ Mỗi sớm đi qua một ngày nhân hậu/ Đi qua tôi/ Mọc lung linh một cành hồng thấm máu.../ Ôi một ngày bằng mười năm thơ/ Có những bài thơ viết mười năm chưa đủ/ Có những câu thơ đến phút cuối cuộc đời chỉ mới vừa ấp ủ" (Bài thơ qua ngõ phố).

 

Nhà thơ Trương Vũ Thiên An tên thật là Trương Văn Quang (SN 1960), quê gốc Quảng Trị, hiện là giáo viên khoa Ngữ văn tại Trường THPT Chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm (TP Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam). Là hội viên Hội VHNT Quảng Nam, anh làm thơ, viết văn, viết phê bình văn học đăng trên các báo, tạp chí trung ương và địa phương; Đã xuất bản: Tập truyện ngắn và phê bình "Gác chân lên cô đơn" (NXB Hội Nhà văn - 2013). Giải Ba bình văn Tạp chí Kiến thức Ngày nay (1996), giải Tư truyện ngắn (Hội Nhà văn Việt Nam và Bộ GD&ĐT phối hợp tổ chức (2006)... Anh đã tự họa chân dung: "Tôi là hợp lưu của hai dòng Huế Quảng", "Tôi cứ sống như một ngày chim đến/ Tha tôi về nhả hạt giữa làng quê". Rời xứ Huế mộng mơ, anh đến Quảng Nam. Cảm thức ly hương luôn ám thị: "Mẹ không dắt tôi vào mà em dắt tôi/ Và rón rén sau tôi là định mệnh/ Tôi nhiều quê nên không có quê nào cả/ Trong buổi họp tộc dòng không ai đọc tên tôi/ Trên lối về cầu ngói Thanh Toàn tôi đạp trượt chân tôi/ Đôi khi ngồi thu lu một mình trên Chùa Cầu như con khỉ/ Chỉ mây trắng trắng một màu tự kỷ/ Bay tự thế kỷ trước về đắp mặt tôi đi" (Hợp âm). Nhưng Trương Vũ Thiên An đã vẹn ân tình với những ân tình xứ Quảng khi anh viết những câu thơ đẹp về đất và người nơi anh đang sống và làm việc: "Tháng ba chưa về mà hoa sưa đã sưa/ ba dòng sông chở mùa ra với bể/ mùa hoa về rồi vàng thì cũng vàng rồi mà em lênh đênh/ Tháng ba có về nhúng giữa thời gian/ Mà nhuộm ướt những ngả đường mộng mị màu hoàng yến" (Thành phố màu hoàng yến), "Mộng đã tan rồi, mưa bay về cuối núi/ Chiều đáy thung ta chạm một đỉnh sầu" (Chiều đáy thung) hay "Lá đỏ nửa triền đá dựng/ Chiều cũng vừa lanh canh lanh canh" (Bậu có về đèo Le)...

 

Cảm nhận về tập thơ "Tạ" của nhà thơ Trương Vũ Thiên An, tiến sĩ Huỳnh Thu Hậu đã viết: "Trước hết, nhan đề thi phẩm là một sự tạ ơn, tạ ơn cuộc đời bao thương mến mà mẹ cha, vợ con, bạn bè, học trò đã dành cho anh. "Tạ" là bản hợp âm hòa trộn của nhiều cung bậc cảm xúc. "Tạ" còn là hợp âm của những nỗi niềm một người con, một người cha, một người chồng, một người thầy. Ở đâu và bao giờ cũng hiền từ, đức độ, mực thước. Hành trình sáng tạo là hành trình yêu thương, của cho và nhận. "Tạ" như một niềm tin yêu gửi lại với bạn bè, với tháng năm để xác tín rằng người thơ đã đến và đã sống một đời đầy ý nghĩa cùng chúng ta".

 

Theo CADN

Lượt xem: 195
Nguồn:tusachtrithuc.org Sao chép liên kết
ĐĂNG KÝ BẢN TIN
Thích viết

Cái gì càng ngắm càng yêu

Cái gì lột tả bao điều yêu thương

Dắt xuân ngọn cỏ tứa sương

Mắt tròn lúng liếng rằng em thương chàng

Hương trời hương đất miên man

Càng yêu, càng ngắm, càng làm bừng hoa

Ở trên khuôn mặt em ta

Rộn xuân đôi má như là gấc nung

Biết em, em đã thẹn thùng

"Anh mà ngắm nữa!

Em ngừng: ... yêu anh!"

"Thôi thôi anh lỗi rành rành

Chỉ tại muốn biết yêu anh thế nào!"

Ánh mắt san sẻ khát khao

Và trao chia gửi. Thế nào là yêu!

CÂU CHUYỆN XUẤT BẢN

NXB Kim Đồng - đơn vị xuất bản cuốn truyện tranh “Anh hùng Héc-quyn” - thừa nhận sách có một số nội dung, hình ảnh chưa phù hợp độc giả Việt Nam.

Gửi các thắc mắc của bạn về xuất bản để được tư vấn miễn phí

Dấu * là phần không được để trống
ĐĂNG KÝ BẢN TIN