Phượng nở đỏ rực góc sân trường nơi chúng bạn cô vẫn ngồi túm năm tụm ba nhờ bóng mát, phượng nổi bật cuối nhà xe nơi cô cậu học trò vẫn chờ nhau mỗi buổi tan trường, phượng được trồng xen kẽ nơi con dốc nhỏ lên thư viện, có khi cánh phượng vương cả lên tóc, ở lại trong giỏ xe ai đó từ lúc nào… khắp nơi, khắp chốn trong không gian học đường không thiếu bóng dáng của loài hoa ấy. Ấy thế mà trong cái ngày viết lưu bút trao nhau, khi kẻ khóc, người cười, bao cảm xúc hỗn độn thì phượng lại càng rực rỡ.
Như thách thức thời gian, rằng dù ngày chia li có đến, cũng không gì có thể làm nhạt nhòa đi màu hoa phượng. Tình bạn, tình yêu trong sáng sẽ còn mãi trong cuốn lưu bút này, trong tim mỗi người, đậm đà, nồng nhiệt như sắc đỏ của phượng. Đến hôm nay, khi tháng năm ấy đã lùi xa, nhìn những gương mặt cô cậu học trò rạng rỡ hôm nay, nhìn nhành phượng trên cây khi mới chỉ chớm hạ, mới chỉ là những chùm nhỏ chúm chím e ấp chưa bung nở thì bao kí ức lại ùa về, như mới ngày hôm qua….
|
Ảnh st |
Mùa hạ năm nay đến có vẻ muộn nên tháng 5 rồi mà có lúc còn mang đến cảm giác chông chênh bởi nắng gió, sớm mai, nắng mới non nớt hắt lên hiên nhà rồi có những hôm 7fe2 đến giữa buổi lại giòn tan đến rát da thịt, khi lại bất thình lình kéo theo cả những cơn dông vội vã như thể đánh thức những rung động đầu đời.
Tất cả đều mới mẻ, mạnh mẽ và tràn đầy nhựa sống. Những cơn mưa, cơn gió bất chợt lúc nào cũng mang lại cảm giác lạ lẫm thật trong trẻo và khó quên. Chẳng thế mà người ta vẫn thích đi tìm tòi, trải nghiệm những điều mới lạ giống như một buổi chiều dầm mưa mùa hạ thôi mà. Bất ngờ, mạnh mẽ, chóng vánh nhưng để lại ấn tượng khó quên. Tình yêu thuở học trò nếu có cũng vậy, trong sáng, mát lành và mang đến những điều tích cực.
Tất cả những xúc cảm, những trải nghiệm lần đầu với cô bé học trò năm nào đã gói trọn trong mùa hè ấy. Biết bao nhiêu tháng 5 nữa đã trôi qua, tuổi học trò ở lại sau lưng với biết bao kỷ niệm, tình yêu cũng phai theo cánh bằng lăng, cánh phượng cuối mùa, nhành phượng, bằng lăng kia chẳng thể hai lần nở lại bởi thời gian vốn là thứ không thể níu giữ.
Chỉ mong gìn giữ mãi những xúc cảm thiêng liêng của tuổi học trò. Trên nét chữ trong cuốn sổ lưu bút, chầm chậm, chầm chậm, những ký ức vẫn vẹn nguyên…
Theo Pháp luật và Xã hội