SÁCH HOT
Không có sản phẩm nào

Người đi vắng về nơi bế bồng

Từ phương ni mưa bạc trời, nhận được email của cô giáo cũ từ phương nớ nắng chang chang: “Ở Huế có vui không? Nhớ lên vườn hái trái nghe em”. Lòng bỗng chộn rộn như bị hút về miệt vườn xưa cũ.

 

Đó là một khu vườn đặc trưng kiểu Huế với đầy đủ các loại hoa trái tươi tốt quanh năm. Mùa xuân, vào độ tháng 3, dưới nền đất ẩm còn đọng sương mai, những mầm non nhú ra như những tín hiệu sống mãnh liệt của những loài cây đã vùi mình trong sương giá. Mùa hạ, các loài hoa thức giấc làm bừng sáng khu vườn. Phượng vàng ngay trước cổng, nở trang nhã như một lời chào ý nhị. Mỗi khi đạp xe lên vườn, tôi hay rướn cổ từ xa cố nhìn thấy vòm hoa màu vàng để biết rằng mình sắp tới nơi. Hoa chuối, hoa dong, hoa pháo rồi hoa bưởi, hoa cau nở lớp lớp dọc lối vào từ ngõ.

 

Tôi hay cắt hoa và tết thành bó để cô mang về phố cắm chơi cho đỡ nhớ vườn. Tôi cũng thích hoa mướp, nó hơi giống như một giấc mơ sau cuối của đời người. Ấy là nét ngây ngô của trái mướp non gầy gò vẫn đánh thức hy vọng về một bữa cơm chiều của nếp nhà thanh đạm. Bỗng thấy bóng dáng cố nhân vẫn ở đâu đây, ngước mắt nhìn trái mướp non, cười lanh lảnh như một đứa trẻ.

 

Nguồn Internet

 

Thu tới đông sang, vú sữa, giáng châu, chùm ruột cùng trở mình sinh nở. Màu trắng xốp như bông của hoa chùm ruột khiến tôi thấy mình đang trôi trong giấc mơ với mái ngói màu nâu và những chùm hoa sắp chạm nền trời. Cô tôi thích nhất trái giáng châu, vì màu đỏ sậm của trái khi chín cắt đi phần vỏ bên ngoài sẽ hiện ra những múi nhỏ thó trắng tinh như bạch ngọc. Cô bảo hiếm có trái nào đẹp mà ngon như giáng châu. Tôi nhớ cô đã ngồi tựa gốc cây này để chụp bức ảnh sau cùng trước ngày từ biệt.

 

Giờ tôi đã quá quen với khu vườn nhưng vẫn cứ bồi hồi mỗi lần chạm vào cửa cũ. Sẽ là cánh cổng sắt chậm chạp mở ra, rồi sau đó là bát ngát m&ugrav 7fe8 e;i hương của vườn; tiếng chim kêu bên những chái nhà; sông Bạch Yến trong xanh bình lặng... Cô bảo, khi xưa quyết định mua khu vườn này là do có nhiều cây và con sông ở cạnh. Chợt nhớ đêm thưởng trà ngắm trăng bên sông của hai cô trò không thành vì bỗng dưng tối đó Huế mưa.

 

Vườn đó sông đây, nhưng người thì đã vắng. Người đã về bên kia bán cầu với một cuộc sum vầy ruột thịt không thể dứt bỏ.

 

Trời lại bắt đầu mưa dày. Tôi đứng trên hiên nhà nhìn cây lá ướt đẫm rung lên tiếng nhạc. Bật nhớ khúc ca của họ Trịnh: “Người lên tiếng hỏi người có không/ người đi vắng về nơi bế bồng”...

 

Theo Lao Động

Lượt xem: 259
Nguồn:tusachtrithuc.org Sao chép liên kết
ĐĂNG KÝ BẢN TIN
Thích viết

Cái gì càng ngắm càng yêu

Cái gì lột tả bao điều yêu thương

Dắt xuân ngọn cỏ tứa sương

Mắt tròn lúng liếng rằng em thương chàng

Hương trời hương đất miên man

Càng yêu, càng ngắm, càng làm bừng hoa

Ở trên khuôn mặt em ta

Rộn xuân đôi má như là gấc nung

Biết em, em đã thẹn thùng

"Anh mà ngắm nữa!

Em ngừng: ... yêu anh!"

"Thôi thôi anh lỗi rành rành

Chỉ tại muốn biết yêu anh thế nào!"

Ánh mắt san sẻ khát khao

Và trao chia gửi. Thế nào là yêu!

CÂU CHUYỆN XUẤT BẢN

NXB Kim Đồng - đơn vị xuất bản cuốn truyện tranh “Anh hùng Héc-quyn” - thừa nhận sách có một số nội dung, hình ảnh chưa phù hợp độc giả Việt Nam.

Gửi các thắc mắc của bạn về xuất bản để được tư vấn miễn phí

Dấu * là phần không được để trống
ĐĂNG KÝ BẢN TIN